"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

 

Mầu Nước-Mắt  

 

Nếu tôi biết là nước-mắt mầu xanh

tôi sẽ suốt-đời thầm-lặng khóc một-mình

vì thế-gian này còn đầy cả mấy đại-dương nước-mắt

nếu tôi có khóc

cũng không làm vơi được biển-nước bao-la.

 

Nếu tôi biết là nước-mắt mầu vàng

tôi sẽ khóc tức-tửi khi mùa thu sang

nào có trách gì đâu khi cơn-gió phũ-phàng

cuốn những chiếc lá cuối-cùng trên cành rụng hết

bởi vì tình-yêu rồi cũng sẽ uá-vàng như lá

đợi gió cuốn bay xa.

 

Nếu tôi biết là nước-mắt không bao-giờ mầu hồng

vì cuộc-đời đã mãi mãi là những mùa đông

và tôi

con dã-tràng nhọc-nhằn xe cát

cứ tưởng là mình hạnh-phúc mênh-mông

sẽ lau-khô hai dòng nước-mắt

để hoài-hoài câm-nín, xót-xa.

 

Hà-Việt-Hùng