"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Tiền Kiếp

Từ trong tiền kiếp ta đợi người vế
Dấu chân xưa lạc loài bên thềm cũ
Rong rêu ngày tháng đã phủ bụi mờ
Chiều gối đầu trên những nối nhớ
Buồn lên tiếng thở, bơ vơ, hững hờ.

Từ trong cõi vắng, ta gọi tên Em
Trên phố cũ mịt mờ sương giăng
Nỗi giá băng trùng trùng vây kín
Lũng chiều vàng tiếc nhớ mênh mông, lặng thầm.

Từ trong vũng tối ta chờ bước em
Đêm ngậm ngùi đi giữa dòng sông trăng
Lặng nhìn mùa đông vê muộn màng
Nghe nỗi đớn đau, chiều tím nhạt màu.

Uyên Nguyên
San Diego tiết lập đông 2014