"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Tình Thu

 

Chiều Thu xuống phố ngại buồn

Ngồi nhìn cây cảnh ngại vườn không xanh

Dáng mây cuồn cuộn xây thành

Nắng hồng ngày Hạ thôi đành phôi pha

 

Gió se lạnh rót lạnh hiên nhà

Cúc vàng thu rụng nhớ tà áo xưa

Những chiều qua phố Thu mưa

Giọt nghiêng nhòe ánh đèn thưa cuối ngày

 

Phố còn níu bước lang thang

Em còn giữ lại ngỡ ngàng tình đau!

Mấy mùa Thu lặng mấy mùa

Vùi thương phận lá ngả màu thời gian

 

Tôi từ giong duỗi quan san

Câu Thơ bỏ lại Thu vàng mang theo

Phố xưa buổi hẹn tôi về

Chỉ còn lại giữa bốn bề lạnh căm

 

Vẫn nghiêng mưa ánh điện vàng

Vẫn bàn tay – chỉ ngỡ ngàng cô đơn

Không còn chia được ấm nồng

Em xưa giờ đã lạc dòng bể dâu

 

Em về đâu. Em đi đâu!

Phố quen bỏ lại Thu sầu tôi mang

Chiều qua giữa những muộn màng

Dấu yêu giờ đã thu vàng…thu xa…

 

Trần Huy Sao