"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

 

Kiếp Phong Trần

 

Đi hoang nửa kiếp phong trần

Sông dài biển rộng trăm lần ngược xuôi

Bao cay đắng bao ngậm ngùi

Thấy trong tuyệt vọng niềm vui trọn đầy

 

Bao hạnh phúc ai dựng xây

Có mầm đau khổ khói mây bập bềnh

Sợi mưa vạt nắng không tên

Mà sao thanh thản... bồng bềnh... thong dong

 

Đi hoang mới biết long đong

Rọi soi cõi vắng mênh mông bạt ngàn

Vô chung vô thuỷ hợp tan

Nghiêng vai trút hết ... trăng vàng vừa lên.

 

Bạch Xuân Phẻ