"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Vời Vợi Hạ Trắng

 

Nắng chói qua thềm tiễn màn đêm

Nâng niu hương vị cafe đen

Nụ phong lan vẫn đang say ngủ

Tiếng chuông gió nhè nhẹ rung lên.

 

Đếm ngấn thời gian một mình em

Tích tắc ru êm gợi ánh đèn

Khuya nao người thẳp tràn tay mộng

Ôm gối, đón chờ rạng đông quen.

 

Một góc trời riêng nửa mảnh tim

Chùm tigon trắng, nắng lung linh

Vời vợi đêm trôi, hoa vẫn thức

Hát khúc du ca, mừng tuổi em.

 

"...Dài thêm nắng mai..."(*) để thương đêm

Để cùng sánh bước qua ưu phiền

Và cười tủm tỉm, ngâm hờn tủi

Vào chén hư vô, nhấp vui thêm...

 

Trầm ngâm hạ trắng ngoái nhìn đêm

Ngàn muôn tinh tú hóa thanh minh

Lời nắng đong đưa từng giọt mật(**)

Gom những thương yêu...ngọt ngọt tình! 

 

Tương Giang

(*)Lời nhạc Trịnh, bài Hạ Trắng

(**)Mượn ý danh ngôn: Đời người là cành hoa, tình yêu như những giọt mật( Victor Hgo)