"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Tháng Bảy

Tháng Bảy đến trời vẫn là mùa Hạ,
Nắng vào nhà, nắng ngoài phố mênh mông,
Nắng và mưa, chuyện thời tiết dửng dưng,
Tôi vẫn chạnh lòng khi mưa thức dậy.

Cũng là mưa, nhưng cơn mưa tháng Bảy,
Sao tôi thấy buồn hơn mưa tháng Sáu?
. Tôi đếm những giọt mưa trên vai áo,
Bao nhiêu giọt mà ướt cả chiều nay?

Mưa như kể chuyện, sợi ngắn, sợi dài,
Những sợi mưa nghiêng nghiêng về trong gió,
Có phải nước mắt Ngưu Lang, Chức Nữ?
Giọt tao phùng, hạnh phúc lẫn khổ đau.

Mưa tháng Bảy chắc từ bờ sông Ngâu?
Nên giọt mưa mới thêm tình, thêm nhớ,
Tội nghiệp ai một mình về qua phố,
Chiếc dù nghiêng che không hết nỗi buồn.

Tháng bảy nhiều mưa không ai kết hôn,
Đời kém vui trong những ngày mưa ướt,
Những người yêu nhau sợ tình ly biệt,
Sợ mưa là những giọt nước mắt rơi.

Nhưng tháng Bảy sẽ có một niềm vui,
Mùa mưa Ngâu cũng là mùa báo hiếu,
Lễ Vu Lan cổng chùa thơm hương khói,
Có những bông Hồng để tặng mẹ yêu.

Bông Hồng đỏ con mừng mẹ sống lâu,
Bông Hồng trắng sẽ là niềm thương nhớ,
Bông Hồng nào cũng là con thương mẹ,
Cài lên áo mình, hoa nói thay lời.

Tháng Bảy mồng 4 là một ngày vui,
Nước Mỹ kỷ niệm mừng ngày Độc Lập,
Cờ Mỹ treo khắp mọi nhà, khắp chốn,
Đêm pháo bông nở đẹp một khoảng trời.

Tháng Bảy đang về, tháng Bảy nắng ơi !
Nếu có mưa đừng ướt lòng nhân thế,
Niềm vui ở lại, buồn chia tay nhé,
Nỗi buồn theo bong bóng vỡ trong mưa.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(July, 2012)