"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

 

Nét Buồn Con Gái  

 

Sáng thứ hai sao người ta nghỉ học
Thầy giảng bài em nào hiểu gì đâu
Dòng lệ rưng mi em khẽ cúi đầu
Hồn lưu luyến mang nỗi buồn con gái.
 
Chiều thứ bảy áo bay vàng đại lộ 
Chỉ mình em dạo phố thật cô liêu
Vì mình đâu có nhan sắc mỹ miều
Để người ta hẹn hò và đưa đón.
 
Đôi mắt liếc trộm nhìn qua vành nón
Lời chưa ngỏ đã lên tiếng tự tình
Làm xao động một mảnh hồn nguyên trinh
Trang sách vở dấu tờ thư ai viết.
 
Tình yêu đến nhẹ nhàng và thắm thiết
Mơ ước gì trong lứa tuổi xuân xanh
Giữ cho nhau chút tình cảm chân thành
Và nhớ thương tháng ngày vương kỷ niệm.

 

67-07

ĐT Minh Giang