"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

 

Buông

Lên núi ăn cỏ luộc uống nước nguồn
Gác chuyện đời không còn màng thế sự
Đảo mắt nhìn bốn phía thỏng tay buông
Phủi bụi bặm bận làm gì lai, khứ.

Cứ như thế ngắm mây ngàn tư lự
Chân dần xa xứ sở vốn con người
Bầu bạn cùng cụ rùa đá vô tư
Trông về biển đôi mắt buồn rười rượi.

Thanh gươm cùn treo cành cao núi cả
Mảnh đời đơn manh chiếu rách làm vui
Áo phong sương sờn vai nay đã vá
Xếp nằm bên đôi giày cũ ngậm ngùi.

Giữa chợ đời xin làm người quét lá
Quét bóng mê nhặt được chiếc bồ đề
Ném buồn vui qua tiếng cười ha hả
Còn bận lòng chi giữa cõi đi về.

Nguyễn Hoàng Lâm Ni