"Đem đại-nghĩa để thắng hung-tàn. Lấy chí-nhân mà thay cường-bạo." ** Bình Ngô Đại-Cáo **

 

Ngoại Ơi Con Vịt Chết Chìm!

Ngoại tôi nhà ở ven sông
Có hàng dừa nước có đồng lúa xanh
Ngoại nghèo vách lá mái tranh
Về quê thăm ngoại, thăm làng, thăm quê

Ngoại tôi lặn lội bờ đê,
Hai vai gánh nặng tả tơi thân gầy
Bờ lau còn ngủ giấc say
Ngoại tôi gánh cả sương mai trên trời...

Quê tôi xa tít mù khơi,
Đồng xanh uốn khúc chơi vơi cánh diều.
Nhà tranh vách lá liêu xiêu
Giặc về đốt phá tiêu điều làng xưa

Quê nghèo sớm nắng chiều mưa,
Gió đồng cỏ nội, nếp dừa ven sông
Những ngày chinh chiến tang bồng
Nhà tan cửa nát, máu hồng tuôn rơi
Ngoại tôi gian khổ cả đời,
Sao còn phải chịu cảnh đời tang thuơng!?

Những mùa mưa lũ ngập đường
Lìm kìm, cá, vịt đầy mương quanh nhà
Sông quê mang nặng phù sa
Mang theo tình nghĩa đậm đà ngoại tôi!

Thời gian như nước sông trôi
Có lần trở lại bồi hồi nhớ quê,
Nhớ từng hàng dậu bờ đê
Nhớ con đò nhỏ tôi về năm nao

Ầu ơ nhớ quá ca dao
Nhớ hình bóng ngoại mà đau trong lòng
"Ngoại ơi con vịt chết chìm
Thò tay vớt nó, cá kìm cắn con" (*)

Giờ đây ngoại đã không còn,
Quê xưa cũng mất chỉ còn nỗi đau,
Lìm kìm cắn khúc ca dao
Mà sao mi nỡ cắn đau tim này!

Nguyễn Hà
Melbourne, 10 tháng 9, 2015

(*) Ca dao