Mượn
Thu về... người có về không
Để em mượn nắng phớt hồng đôi môi
Mượn mây trải nhẹ lưng đồi
Cùng heo-may ngắm thu trời lững lơ
Mượn sương em dệt đường tơ
Se trong hương gió đậu bờ vai êm
Mượn trăng giăng dãi lụa mềm
Mênh-mang nỗi nhớ những đêm xa người
Mượn hồn chiếc lá vàng rơi
Nghe thu xào-xạc từng hơi thở buồn
Mượn thu không... vọng tiếng chuông
Phù-hư đời lá... vô-thương đời hoa.
Sông Song