"Quân lính cốt hòa-thuận, không cốt đông; cốt tinh-nhuệ, không cốt nhiều. Người khéo thắng là thắng ở chỗ rất mềm-dẻo, chứ không lấy mạnh đè yếu, nhiều hiếp ít." ** Quang-Trung **

 

Ca Vọng Cổ

Đêm trăng thanh mình kéo ra bờ ruộng
Trải đệm manh,  ngồi đàn hát cho vui
Út Lé em lo rướt Mót qua ca chơi
Anh nê ra cây đờn vọng cổ
Tư Đẹt em ráng trộm tía nhúm trà
Châm đầy bình cho chị em thấm giọng
Còn thằng ba em đem mấy con mực anh để dành mà nướng
Mình làm một chầu xôm tụ cho sướng
Anh đờn cho tới,  để chị Mót tụi em ca cho mùi
Tụi em mặc sức mà nghe vọng cổ đã đời
Nhớ lim dim thì được, chớ hổng cho ngủ gục
Anh đờn hết vô mà chị em cũng mất hứng
Hết chịu thèm ca cái bài bản ruột

Chương Hà