"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Đường Đời

 

Em trước sân trường như dáng tôi

Thuở còn đi học tóc ngang lưng

Tay ôm chiếc cặp xinh xinh lắm

Áo trắng eo thon đẹp quá chừng

 

Em đứng ngoài kia dưới nắng hồng

Như xưa tôi đứng giữa bình-minh

Ngây-thơ duyên-dáng thời con gái

Đậm nét thanh-xuân đậm nét tình

 

Em cũng như tôi giữa chợ đời

Nhọc-nhằn tìm kiếm bả vinh-hoa

Bon-chen hít thở mùi danh-lợi

Đầy ải thân tôi đến mệt nhoài

 

Tôi lại như tôi vẫn nét xưa

Ung-dung nhẹ bước trên đường mòn

Phú-quý vinh-hoa không màng nữa

Thanh-thản vui cùng với cháu con.

 

Chiêu Ánh