"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

 

Đi Tìm Mùa Thu

(Cảm tác theo hình ảnh mùa Thu Canada)

Tôi đi từ miền Tây sang bờ Đông,
Tìm mùa Thu Canada rực rỡ,
Dãy núi Rocky chìm trong màu vàng, đỏ,
Lá chuyển màu. Tháng Chín chút hanh khô.

Chỉ có tôi, đường vắng chẳng ai qua,
Cây Phong đỏ lá, một trời huyền ảo,
Mùa Thu bên đường hay mùa Thu cuối nẻo?
Tôi đi hoài chưa đến chỗ dừng chân.

Tôi lạc vào Algonquin công viên,
Thấy mùa Thu ở trên sông, trên suối,
Cây soi bóng trên dòng sông vời vợi,
Mùa Thu theo dòng nước chảy về đâu?

Chào cây lá đỏ, chào cây lá nâu,
Chào cây lá vàng, khu rừng rộng lớn,
Khoe nhan sắc với đời mùa Thu đến,
Mỗi sắc màu là một bản tình ca.

Xe lửa đến hẻm núi Agawa,
Cuộc hành trình vào mùa Thu lãng mạn,
Những ngôi nhà nằm bên đường hẻo lánh,
Những cánh đồng nhạt nắng giữa trời chiều.

Mùa Thu đơn sơ, đẹp như tình yêu,
Giữa hai người không cần lời hứa hẹn,
Khi yêu nhau người vì nhau tìm đến,
Khi sang Thu rừng lá sẽ đẹp màu.

Đại lộ Niagara, nếu mình có nhau,
Chưa uống rượu mà đã say đấy nhé,
Ghé vào Queenston một thị trấn nhỏ,
Rượu Niagara thơm mùi nhựa thông.

Đường đẹp nhất khi có em và anh,
Đẹp như con đường mùa Thu Bắc Mỹ,
Rợp bóng mát màu lá vàng, lá đỏ,
Màu vàng chanh, trong nắng gío thơm tho.

Lá rụng êm đềm lót dưới chân đi,
Như con đường tình làm ta mê mải,
Bước chân mộng du, hồn chưa tỉnh lại,
Mùa Thu mơ màng một giấc chiêm bao.

Tìm đâu xa mùa Thu trên non cao,
Nơi xứ lạ dưới vùng thung lũng thấp,
Một cơn gió tình cờ tôi bắt gặp,
Tôi biết Thu về, đang ở quanh tôi.


Nguyễn Thị Thanh Dương

(Sept. 2012)