"Quân lính cốt hòa-thuận, không cốt đông; cốt tinh-nhuệ, không cốt nhiều. Người khéo thắng là thắng ở chỗ rất mềm-dẻo, chứ không lấy mạnh đè yếu, nhiều hiếp ít." ** Quang-Trung **

 

Bóng Ảo


Cõi trần gian luôn luôn mờ mờ biến ảo
Kiếp con người sinh lão bệnh tử luân hồi
Cuối đường ta đi là khoảng trống hư vô
Không một dấu tích ngoài linh hồn hiện hữu

Ta hiện hữu bằng linh hồn vĩnh cửu
Qua hình hài thân xác vật hay người
Ta chịu sống khổ đau hay sung sướng
Thế gian này, địa ngục hay thiên đàng  

Cuộc sống trầm luân sướng vui buồn khổ
Lẽ vô thường chi phối cả đời ta
Có tình yêu rồi cũng mất thôi mà!
Mong ước lắm chỉ thêm sầu tiếc nhớ

Ta cứ sống bình thường như vẫn sống
Một mình ta ôm trọn cuộc đời ta
Tha hồ bay trong vũ trụ bao la
Không vướng mắc sợi tơ tình ràng buộc

Can đảm lên những tâm hồn lẻ bóng
Vì chung quanh còn có bạn bè thân
Hãy yên vui với cuộc sống nhân quần  
Sẽ không cảm thấy đời ta cô độc

Biết đâu đó trên đường đời hội ngộ
Một người yêu đi nốt chặng hành trình  
Có cũng được mà không thì cũng được
Muốn hay không chẳng mãi ở bên mình

Và hư vô là thế giới của sinh linh!

ChinhNguyen/H.N.T.

Nov 3/2013
(Đáp 2 bài thơ than thở của 2 bạn thơ)