"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Ngày Tôi Yêu Em

 

Ngày tôi lếch-thếch yêu Em

quên ăn, quên ngủ, đợi xem Em cười.

Em cười, tôi thấy đời tươi

thấy tôi hanh-phúc, thấy tôi huy-hoàng

đêm về, tôi với cây đàn

nghêu-ngao tôi hát cả ngàn bài ca

chắc là Em cũng xót-xa

Em thấy tội-nghiệp, tưởng là tôi điên

Tôi điên bởi quá vô-duyên

yêu Em, tôi nhất-quyết quên sự-đời

có khi tôi quên cả tôi

quên tên, quên tuổi và rồi nằm mơ

tôi mơ thấy Em đợi-chờ

và Em cũng biết thẫn-thờ yêu tôi.

Nhưng rồi…

Ngày Em ngúng-nguẩy bỏ tôi

tôi lại lếch-thếch một đời ngẩn-ngơ.

 

Hà-Việt-Hùng