Ngày Tôi Yêu Em
Ngày tôi lếch-thếch yêu Em
quên ăn, quên ngủ, đợi xem Em cười.
Em cười, tôi thấy đời tươi
thấy tôi hanh-phúc, thấy tôi huy-hoàng
đêm về, tôi với cây đàn
nghêu-ngao tôi hát cả ngàn bài ca
chắc là Em cũng xót-xa
Em thấy tội-nghiệp, tưởng là tôi điên
Tôi điên bởi quá vô-duyên
yêu Em, tôi nhất-quyết quên sự-đời
có khi tôi quên cả tôi
quên tên, quên tuổi và rồi nằm mơ
tôi mơ thấy Em đợi-chờ
và Em cũng biết thẫn-thờ yêu tôi.
Nhưng rồi…
Ngày Em ngúng-nguẩy bỏ tôi
tôi lại lếch-thếch một đời ngẩn-ngơ.
Hà-Việt-Hùng