"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Gió Quý Xuân

Gió Quý Xuân đêm về khá lạnh
Nhà người thắp sáng rộn rã cơm chiều
Mình em lui thui giữa căn phòng vắng
Mình ngó bóng mình buồn phận hẩm hiu

Gió tháng Quý Xuân ngày dù có nắng
Đôi chim trốn lạnh rỉa lông cho nhau
Nhớ đến vòng tay ngày nào rất ấm
Người ấy nay vui duyên mới nơi nào?

Nay mới cuối xuân sao như mùa đông
Ngoài trời sao lạnh, lạnh lẽo vô cùng!
Nắng không đủ ấm, hờn nên mây xám
Em từ vắng anh, tóc nhạt màu xanh

Soi mình trong gương, đầy những vết nhăn
Đau khổ, tương tư, ghét giận, thời gian...
Chân chim rãi rắc dọc ngang khắp lối
Hồn đau thân khổ nói mấy cho cùng!

Gió cuối mùa xuân ôi sao lạnh quá!
Mưa sa ướt đẩm lạnh buốt vai gầy
Mình em run rẩy giữa đời khốn khó
Giá băng khắp nẽo, đường ôi quá dài!

Ái Hoa

Lưu ý: Mỗi mùa có 3 tháng, mỗi tháng được gọi tên theo thứ tự là: mạnh, trọng, quí. Mạnh là tháng đầu, Trọng là tháng giữa, Quí là tháng cuối. Ở Mỹ theo thiên văn học thì đại khái mùa xuân bắt đầu từ 20 tháng 3 và kết thúc 20 tháng 6 hàng năm. Thường là vậy.