"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

    Chiều Của Mẹ

 

Có những buổi chiều nghe gió ru 

Mẹ hoài niệm mãi mấy mươi thu 

Đàn con đông đúc nay xa cả

Chiều vắng tim đơn cứ mịt mù

 

Có những chiều buồn vọng tiếng chim

Thương con Năm vắng biết sao tìm

Xa xôi vạn dặm bao ngày tháng

Điện thoại đôi câu vội, rồi im

 

Có lúc chiều vàng lại vẩn vơ

Tội thằng Ba quá đến bao giờ

Một bầy con nhỏ thêm nghèo ngặt

Vất vả mưu sinh đến phạc phờ

 

Trăm chiều trăm nỗi chất trong tim

Thương mẹ bao nhiêu dạ lặng chìm

Tuổi hạc cao rồi tâm chẳng nghỉ

Mẹ ơi, con xót cũng cam nhìn.

 

14/05/12

 

Kiền Đức