"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Định Mệnh

 

Chiều hôm đó ra về vội vã

Mưa đầu mùa tầm tã ngoài sân

Lên xe ta được ngồi gần

Người chung lớp học chưa lần đổi trao

oOo

Ta len lén nhìn nhau e ngại

Giọng em cười mềm mại dễ thương

Tóc em phảng phất mùi hương

Làm anh bối rối vấn vương chữ tình

oOo

Lời chưa nói nhưng in vào mắt

Tiếng yêu thương đã khắc trong tim

Thuyền tình đậu bến bình yên

Vần thơ ý nhạc viết riêng tặng nàng

oOo

Xe đậu bến phà sang Sông Hậu

Thần ái tình cũng đậu nơi đây

Dìu em tay nắm lấy tay

Lâng lâng như uống men say hương tình

oOo

Cùng say đắm tim mình trao gởi

Em thẹn thùng lắm bởi chữ yêu

Chân tình ấy biết bao nhiêu

Động lòng nguyệt lão tạo điều gặp nhau

oOo

Lời hẹn ước đã trao tất cả

Nỗi hân hoan rộn rã trong lòng

Cùng nhau xây giấc mơ hồng

Đẹp đôi long phụng tình nồng trăm năm

oOo

Anh cất bước xa xăm ngàn dặm

Chuyện chúng mình thầm lặng biệt ly

Đau lòng giây phút phân kỳ

Bến xưa vẫn đợi người đi phương nào?

oOo

Lời hẹn ước kết giao còn đó

Định mệnh nào tình có như không

Vô thường đời sống mênh mông

Lòng em mòn mỏi chờ trông tháng ngày

oOo

Trong hy vọng mai nầy gặp lại

Em trọn đời nguyện mãi yêu anh

Cho dù đợi hết tuổi xanh

Tình em đã gởi trao anh vẫn còn

Hoàng Thanh