"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Khúc Tình Tan

Chợt thoáng mơ xưa theo gió về
Hiên ngoài sương trắng rụng tái tê
Ngõ vắng quanh co, hồn vực dậy
Nụ hôn mềm, tha thiết đắm say.

Chừng như đã quên mùa thu ấy
Cỏ cây lá úa giấc mộng tàn
Tương tư rời rã trăng mờ ảnh
Dại khờ tay níu bóng thời gian.

Hỡi mây bay, gởi hồn cho gió
Cơn mưa chiều vò võ từ tâm
Dấu chân ai theo vết lăn trầm
Trên dốc đời soi buồn năm tháng.

Như con chim ngậm ngùi lẻ bạn
Nghe tàn phai nỗi nhớ muộn màng
Từng hạt mưa rơi đều đêm tối
Giọng ca buồn ru khúc tình tan.

Ngọc Quyên