"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Tập Làm Văn

 

Nhớ một thời còn là đứa trò nhỏ

Tôi trông ngóng mau đến giờ Văn Chương

Để dật dờ làm cánh diều no gió

Bay mê mải trong nắng ấm bốn phương

 

Tôi say sưa lắng nghe Thầy Cô Giáo

Mà thật ra không nhìn thấy gì nhiều

Vì một lẽ tôi học Văn rất kém

Tả chú gà ôi xấu dù đáng yêu

 

Ở phương nào tận đâu và xa lắm

Có một người học trò giỏi văn thơ

Vẽ hàng chữ lên bầu trời xanh thẳm

Hẹn cùng nhau chờ đợi như bây giờ

 

Người cầm bút như gieo mưa đồng hạn

Biến nhịp tim thành bao tử kêu sầu

Có khả năng nhìn thấy trong ly gián

Một con vật nho nhỏ cánh nâu nâu

 

Nếu mơ ước mình trở lại ngày ấy

Đi học lại, phải ôn lại từng phần

Em thích Văn, vậy anh ra đề đấy

Tả áng mây, rồi làm bài đi cưng!

 

Quốc Khang