"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Người Đàn Bà Ấy Làm Thơ

 

Người đàn bà ấy làm thơ

câu chữ thoát thai từ giấc mơ đời không thực

cố nén chặt tiếng nấc

vào tim

vụn vỡ

trở trời giở chứng cơn đau thắt ngực

chợt hào phóng thềm loang vỡ òa dung nham phóng sinh

từ đôi bàn tay tằn tiện

oOo

Người đàn bà ấy làm thơ

rút ruột từ những ngôn từ chờ đợi đến phiên mình hóa kiếp

hạnh phúc muộn mằn chưa kịp ghé đã đi

nàng vẫn ngồi

trên chiếc lá sen khô

chờ cơn đau trở dạ động nguồn nụ mầm non mới

nàng vẫn ngồi

nhìn màu đêm trên lăng kính cạn cùng nguyệt tận

thõng tay

hứng sương khuya móc trên đỉnh cây đời

vẽ dung nhan mình đã cũ

trên bức bích họa đời đã mặc định rủi may

chấm phá bao lần mặc nhiên chìm khuất

trừu xuất ánh sao xa

oOo

Người đàn bà ấy làm thơ

dành lại cho mình câu cuối

bản giao hưởng mông muội khúc miên

ở nơi ấy

nàng khẽ chạm đến vô cùng *

 

(* chữ dùng của nhà thơ Nhã Thiên )

 

Duy Phạm