"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Phố Núi

Salt Lake City phố chiều lãng đãng,
Mây trên cao và núi ở trên cao,
Người đông vui xuôi ngược sẽ về đâu?
Em lạc mất giữa giòng người xa lạ.

Đỉnh núi cao tuyết chưa tan trắng xóa,
Vách núi nghiêng bóng nắng chẳng soi vào,
Em ngẩn ngơ một thuở mãi tìm nhau,
Phố núi có anh bao giờ cũng đẹp.

Em đến đây dù anh không hò hẹn,
Phố núi đa tình, anh có biết không?
Núi trải lòng ra nối tiếp mênh mông,
Vô tình lắm riêng lòng anh khép lại.

Đi khắp phố dù anh không chờ đợi,
Núi theo em xa tít tắp bốn bề,
Sao anh không là núi rộng chở che?
Cũng có lúc tâm hồn em mỏi mệt.

Salt Lake City buổi chiều sắp hết,
Lạnh vai em khi phố đã lên đèn,
Những ánh đèn vàng kia lạ hay quen?
Đừng hiu hắt khi em về cuối phố.

Phố núi anh ơi, chiều nay trăn trở,
Gío cuối Đông làm ướt mái tóc mềm,
Núi quanh em còn anh ở xa em,
Tìm đâu thấy một người yêu phố núi??

Nguyễn Thị Thanh Dương
(Salt Lake City March, 2005)