"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Yêu Nhau Trọn Đời

Một hôm anh bước ra vườn
hoa bằng lăng đang nở rộ
hoa đẹp quá và tâm hồn anh rộng mở
muốn tỏ tình em như buổi trước, năm xưa
không biết tự bao giờ
anh pha được màu mực tím
để chép những bài thơ học trò
những bài thơ được khai sinh trong thành phố nhỏ
có hơi ấm đậm đà
của biển mặn bao la
những bài thơ lớn lên từ cao nguyên sương sa gió lạnh
những bài thơ vụng về được em chấp nhận
em không chê thơ dở-gã si tình

oOo

Anh bắt đầu xây tương lai
bằng bước chân hiện tại
trong phần anh gói trọn cả phần em
bàn tay anh chai cứng vì đối diện những mũi gai sầu
bàn tay em mềm mại xoa nỗi đau nhân thế
có những lúc anh lao đao tưởng chừng gục ngã
thì chính em vực dậy để đi lên
qua rồi, những ngày lận đận
qua rồi, những tháng gian nan
Con dế nhỏ đôi khi làm nên kì tích lớn

oOo


bạn bè cùng lớp khen số anh may mắn
có được em vừa xinh đẹp, lại thông minh
anh cám ơn đời cho anh nhiều thứ
cám ơn em, người yêu mãi… đến trăm năm

 

Nguyễn Thị Tuyết Đào