"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Cha Ơi

Hai mươi bảy năm từ hồi cha mất tới giờ
Trong giấc mơ con vẫn thường thấy cha linh hoạt như xưa
Chờ các con từng bửa ăn chiều tới
Dặn dò cháu chắt học hành gắng sức tranh đua
Chúa nhựt lăng xăng cả nhà tụ hội bửa trưa
Cứ nhắc nhở các con ăn cho đủ sức
Niềm vui nhứt thấy các con trở lại nghề như trước
Ở xứ người còn sắp xếp cho các con sống gần
Đại gia đình hằng ngày vui vẻ, quây quần
Sống hạnh phúc như nửa đời thuở trước
Ngày ngày cha thư thả nằm đong đưa ở võng nhà xe
Cái nhà xe dài mái che cho cả sáu nhà
Cha chỉ huy làm theo ý cha cho được
Lúc yếu rồi cha chỉ lẻo đẻo theo vịn ống nước
Phụ mẹ tưới rau, tưới cây, tưới cỏ
Rau cải lúc nào cũng tươi xanh
Sân cỏ sau nhà cha kín đáo ương một vườn dưa
Chừng bưng vô ba chục trái cả nhà chưng hửng
Cha soạn tiệc mừng cha mẹ năm mươi năm chung sống
Vui mừng chờ ngày tuần tới không lâu
Cứ dạy tụi con theo gương mà sống với nhau
Đối xử, ở ăn cho tròn tình nghĩa
Ngày cuối cha nói thèm ăn hoằn thắn
Mẹ nấu liền cha ăn một bửa no nê
Tối đó cha than mệt, rồi bỗng ngã ra bất ngờ
Mất không một lời từ giã
Các con hiểu như cha vẫn còn sống đó
Trong lòng đủ đầy hạnh phúc với vợ con
Cha mất rồi hai mươi bảy năm vẫn còn
Bên các con một gia đình đầm ấm

Chương Hà
2016