"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Nhìn Trăng Rằm Nhớ Mẹ

 

Trăng thanh yên tĩnh núi đồi

Nhớ Mẹ nhớ cả mồ hôi của Người                   

Vu Lan tháng Bảy khóc cười

Mẹ cười con khóc oe oe chào đời

Con khôn lớn vẫn vui tươi

Đến khi Mẹ mất chơi vơi cõi lòng

Mẹ hiền bao cõi tâm trong

Tình Mẹ biển cả mênh mông đất trời

Con đi giữa chốn mù khơi

Mẹ là bến giác suốt đời của con

Mẹ thương! thương Mẹ sắt son

Tình sâu nghĩa nặng chúng con đáp đền

Chúng con có thể bấp bênh

Thương yêu Cha Mẹ vững bền vô biên

Mẹ cười trên đoá hồng liên

Con cười giữa chốn triền miên não phiền.

Di Đà là chốn đoàn viên 

Thong dong tự tại ba miền sắc không!

 

Bạch Xuân Phẻ