"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Số Phận

Cô gái ơi
Vào đời như cỏ dại
Chẳng ai nhắc cho cô ý nghĩa cuộc đời
Và cô cũng như lục bình trôi

Cô gái ơi
Mắt buồn rơi lệ
Môi hờn đam mê
Và trái tim tê tái nghẹn ngào
Chẳng đáng thương lắm sao?

Nhưng đó là số phận
Đã khoác lên vai cô
Sẽ dẫn cô đi suốt cuộc đời
Đừng giận thân
Đừng oán trách người
Cô gái ơi..

Hãy mỉm cười
Và bước đi cho hết kiếp người
Giữa chợ đời
Gắng giữ mình bằng thiện tâm thôi
Cô gái ơi

Rồi đến hôm nào
Cô chợt nhận ra
Mình quá may mà
Giữa đời nghiệt ngã
Bao người không may..

Và khi đó nụ cười thánh thiện
Sẽ nở trên môi nắng thơm hồng
Đó chính là số phận
Cô biết không

Vô Cố Nhân