"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Vĩnh Biệt Một Người Bạn

(Thương tiếc bạn Vinh qua đời June 14, 2015)

Chúng ta cùng học trường Lý Thường Kiệt,
Có nhiều kỷ niệm học trò nơi đây,
Vinh Chợ Cầu đùa nghịch bạn bè vui,
Chúng ta vào đời mỗi người một ngả.

Từ giã mái trường Vinh vào quân ngũ,
Anh học trò thành người lính bộ binh,
Con sông Chợ Cầu xa một người quen,
Lục bình trôi như đời người trôi nổi.

Cuộc đời viễn xứ chúng ta gặp lại,
Bạn bè xưa khi lứa tuổi về chiều,
Vẫn thấy gần nhau một mái trường yêu,
Đứa còn đứa mất buồn vui chia sẻ.

Lần họp mặt ở nhà Tiên còn đó,
Vinh vẫn hay đùa, vui nhộn như xưa,
Thì ra chúng mình vẫn trẻ chưa gìa,
Một chút trẻ khi nhớ thời đi học...

Chuyến đi chơi chung đến Las Vegas ,
Chúng mình cùng nhau kéo máy sòng bài,
Vào ăn buffet một bữa đông vui,
Những trái chà là ngọt ngào tráng miệng.

Vừa chia tay nhau là Vinh lại hẹn,
Lần gặp sau đi Redwoods Yosemite,
Chuyến đi cruise cùng Phán đến Hawaii ,
Lần gặp Quang từ Úc Châu đến Mỹ..

Tại San Jose nhiều lần hội ngộ,
Bạn gần, bạn xa Vinh có mặt ngay,
Vinh làm bưu điện bao năm miệt mài,
Là một anh chàng đưa thư vui tính.

Tháng sáu Vinh đến Houston gặp bạn,
Cùng lớp cùng trường Lý Thường Kiệt xưa,
Vinh mới về hưu còn nhiều chuyến đi,
Vinh đâu ngờ đây là hành trình cuối.

Tháng sáu, dự định Vinh chưa kịp nói,
Chuyến đi Châu Âu, Hạnh rủ còn chờ,
Và rừng Redwoods tuy gần mà xa,
Vì chúng ta không bao giờ gặp nữa..

Mới hiện diện đã thành người quá cố,
Đời vô thường, bất ngờ qúa Vinh ơi,
Hôm nay chúng tôi đã mất bạn rồi,
Chúng tôi tiễn.Vinh ngàn thu yên nghỉ

Nguyễn Thị Thanh Dương

(June 19, 2015)