"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Gặp Lại

Thật bất ngờ khi em gặp lại anh,
Sao mà nhiều thay đổi!
Khuôn mặt ấy đã một thời em yêu nông nỗi,
Khát vọng nhớ mong.
Bây giờ đã nhuốm màu thời gian,
Chiều tàn trong đáy mắt.
Nhưng cũng may anh còn giữ nụ cười,
Vẫn nhân hậu giữa tình đời đen bạc.

Bao năm qua, em tưởng tình yêu tan tác,
Những tâm tư theo gió cuốn bụi mờ,
Vậy mà tình cờ,
Chuyện đời chưa khép lại,
Anh ơi, khi mà cả hai chúng ta còn vụng dại,
Tình yêu diệu kỳ như một ánh trăng đêm.

Hôm nay gặp lại em,
Anh có thấy vầng trăng xưa đã tàn trong ký ức?
Mái tóc em đã úa mộng ban đầu?
Hãy nhìn nhau,
Và hãy hẹn đời sau,
Để vầng trăng kia lại thắp sáng chuyện chúng mình.

Thật bất ngờ khi em gặp lại anh,
Thời gian đã lấy đi nhiều quá!
Lấy của em,
Lấy của anh,
Tình yêu và tuổi trẻ,
Để bây giờ đứng giữa chợ đời,
Có hai người,
Bỗng ước mình được trở lại tuổi đôi mươi.

Nguyễn Thị Thanh Dương