"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Gởi Thêm Lời Mưa Huế

Nhớ Huế giờ đang mưa-lũ-lụt

 

Hồi nớ em về thăm chị buồn vui

Dĩa bánh Bèo chị dầm thêm trái ớt

Chắc sợ em đi lâu ngày đã bợt

Vị nồng cay rặt xứ Huế quê mình

 

Tô bún nhiều rau chị cũng cố tình

Tra ớt nhiều vô hối em nhớ lại

Cho hắn quày về chặng đường xa ngái

Chị noái lời chi ốt dột rứa hè

 

Em xa Huế lâu chừ về tới Huế

Chỉ ngó thôi cũng đủ mắt cay rồi

Cần chi ớt để rộng đường mở lối

Chị đừng coi em như đứa bỏ nhà

 

Huế là chỗ một thời Ba có Mạ

Rồi Mạ theo Ba lạc tận phương xa

Chị em mình dẫu níu thời lưu lạc

Mà có đời mô lạt nhách quê mình

 

Rồi cũng tại vì thời cuộc điêu linh

Em mới bỏ đi dặm trường xa ngái

Chớ lòng dạ khi qua truông vượt ải

Cứ thầm hương cay gốc ớt hồi xưa

 

Lâu lắm rồi ghé về thương trả bữa

Chị đừng làm em ốt dột xót lòng

Nỏ nhớ nỏ thương thì đâu xao động

Mắc mớ chi tình mà cứ xót xa

 

Ngày em về mưa giăng mờ Vỹ Dạ

Nước sông Hương ngợp Cồn Hến phát rầu

Chợ Đông Ba gần mà đi không thấu

Cầu Trường Tiền mưa Huế chặn lối qua

 

Rồi từ đó em in tuồng đi lạc

Nghe nói chừ chị cũng lạ Huế thôi

Chị lẩn rồi nhớ nửa chừng nửa đổi

Không biết em về hay em chưa về

 

Câu Thơ nào gợi nhắc lại tình quê

Nhúm ớt nào để thương người xứ Huế

Chị khiến em cứ nhớ hoài không xuể

Trời Cali buồn tới Huế rồi nghen….

 

viết dưới hiên trăng

Trần Huy Sao