"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

 

Phố Đêm


Điện câu nhòe nhạt phố đêm
Hàng cây thao-thức, trời chêm giọt sầu
Vén mành gió bạt tây lầu
Lòng bời, tóc rối, bạc đầu nỗi đau!

Sông Song