"Biết lỗi, không khó; đổi lỗi mới khó. Nói điều thiện không khó, làm điều thiện mới khó." ** Hà Phủ - triều Lê Nhân Tôn **

 

Người Tình Năm Mới

Tôi đón tết, đón người tình muôn thuở,
Theo mùa xuân anh đúng hẹn lại về,
Anh rộn ràng trên khắp nẻo đường quê,
Anh ra biển anh lên rừng xuống phố.

Đón anh về chín ngọt ngào hoa quả,  
Vườn thơm hương lộng lẫy những sắc hoa,
Chợ búa vui bán những món làm quà,
Món ngày tết tình quê hương dân tộc.

Tôi mơ thấy anh trong làn gió thoảng,
Trong nắng hanh hao những ngày cuối năm,
Nắng gió này làm khao khát tình xuân,
Rượu chưa uống mà lòng say đến thế.

Đêm ba mươi tết không gian rất lạ,
Tôi chờ mong giây phút đón giao thừa,
Khoảnh khắc diệu kỳ anh bước vào nhà,
Năm mới đến tình chúng mình cũng mới.

Sắc màu thời gian anh là huyền thoại,
Tết màu gì mà anh trẻ mãi thôi,
Tình yêu màu gì mà nhớ nhau hoài,
Tình yêu và mùa xuân không có tuổi.

Đến với nhau ba ngày xuân rất vội,
Tôi yêu sao mồng một tết tưng bừng,
Tôi nếm đậm đà mùi vị bánh chưng,
Tôi nếm ngọt ngào mứt gừng mứt bí…

Mồng hai tết tôi vẫn còn vừa ý,
Tôi soi gương tóc rẽ lại đường ngôi,
Làm đẹp cho anh, làm đẹp cho đời,
Mùa xuân đến ai mà không rạo rực.

Vui với anh còn ngày mồng ba tết,
Ngày cuối cùng anh ở lại bên tôi,
Tình có hạn kỳ, mình lại xa xôi,
Mười hai tháng những ngày dài thương nhớ.

Mồng bốn tết anh đã là quá khứ,
Anh ra đi như một giấc mơ tàn,
Mâm cỗ tiễn xuân hương khói hóa vàng,
Cho đến ra giêng tôi còn nhớ tết.

Nguyễn Thị Thanh Dương
(Jan. 08, 2018)