"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Mẹ Đi Rửa Mặt Hồng Nhan

 

 

Chiều chiều

lui lại ngõ sau

cái nơi mẹ đứng ruột đau

chín chiều

ngõ xưa

lặng 

một buồn hiu

in hình thiếu phụ chở nhiều

trầm tư

 

Hồn phiêu diêu lạc phù hư

còn nguyên nắm đất mỏi nhừ nhân gian

đêm qua

rửa mặt hồng nhan

mẹ cười với bóng

đã

mang ... mặt mình.

 

Duy Phạm