"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Tháng Ba Gõ Cửa

Em đã nghe tháng ba về gõ cửa,
Gió từ nơi đâu mà đến tìm em?
Sắp hết Đông rồi. Thôi nhé áo len,
Gió cuối mùa. Em đầu mùa Xuân tới.

Em thích tháng ba những cành lộc mới,
Cây lê trong vườn bắt đầu đơm hoa,
Cây Đào trong vườn hé nhụy thiết tha,
Nắng cũng mới cho hoa vào nhịp sống...

Em cất áo len vào trong kỷ niệm,
Chiếc áo còn đây hơi lạnh cuối mùa,
Chiếc áo mùa đông còn ấm hôm qua,
Quá khứ hiện tại chỉ là khoảnh khắc.

Những tháng của năm, những mùa quanh quẩn,
Mỗi tháng có một vẻ đẹp khác nhau,
Bao nhiêu tháng ba nước chảy qua cầu,
Bao nhiêu tháng ba buồn vui ai đếm.

Anh lỗi hẹn nhưng tháng ba đúng hẹn,
Đợi chờ nhau cho hết một mùa Đông,
Đợi chờ anh lời hứa hẹn trăm năm,
Em muốn được theo anh vào cuộc sống.

Những con đường highway đang rạo rực,
Tháng ba bao nhiêu hoa dại bên đường,
Tháng ba này anh có đến tìm em ?
Hoa sẽ đẹp trên nẻo đường thiên lý...

Anh ơi tháng Ba đang về gõ cửa,
Em đã thay áo mới để đón Xuân,
Em mở cửa ra đất trời mênh mông,
Và đón anh về với cùng nắng gió.

Nguyễn Thị Thanh Dương