"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Đi Chợ Tết

Em đi chợ tết qua hàng lá dong,
Qua hàng thực phẩm đậu xanh, gạo nếp,
Chưa ba mươi đã thấy mùi khói bếp,
Nồi bánh chưng đỏ lửa rạo rực lòng.

Đi qua hàng bánh mứt đã thấy thèm,
Mứt bí, mứt khoai, mứt dừa, mứt quất...
Chưa nếm món nào môi em đã ngọt,
Đã thấy đĩa mứt mời khách ngày Xuân...

Chậu hạt dưa màu đỏ sẽ vui thêm,
Đỏ xác pháo, xác hạt dưa ngoài ngõ,
Em chưa cắn hạt dưa mà đã ngỡ
Tiếng reo vui tí tách. Tết rồi anh.

Qua hàng vải vóc nhiều màu đẹp xinh,
Em và anh cùng thích điều giản dị,
Chưa may mặc đã biết anh vừa ý,
Chiếc áo em không phù phiếm Xuân về.

Qua hàng trái cây thương những vườn quê,
Trái cây theo người từ quê ra chợ,
Chưa mua về đã thấy mâm hoa quả,
“Cầu, Dừa, Đủ, Xoài…” mộng đời thế thôi.

Qua hàng rau xanh, cà chua đỏ tươi,
Cọng ngò thơm vẽ vời trên mâm cỗ,
Bát canh miến gà đầu năm ngon quá,
Em chưa ăn đã thấy ớt cay nồng.

Qua chợ hoa em xao xuyến dừng chân,
Những nhan sắc làm nên mùa Xuân đẹp,
Hoa hé nụ đợi chờ ba ngày tết,
Nũng nịu khoe màu cho vạn người thương.

Em đi chợ tết, đi giữa đám đông,
Thấy bận rộn của kẻ mua người bán,
Tết trong chợ, tết bao la trời đất,
Em muốn mua cả cái tết về nhà.

Nguyễn Thị Thanh Dương