"Nếu bệ-hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng!" ** Trần Quốc Tuấn **

 

Chuyện Con Chó

(Với những thành ngữ về con chó trong dân gian Việt Nam)

Con chó quen mặt từ quê ra tỉnh,
Một vật nuôi gần gũi với chúng ta,
Tội tình gì bị miệt thị dèm pha,
Con chó đi vào trong văn hóa Việt.

Đồ chó chết, đồ chó chui gầm chạn,
Đồ chó má, đồ chó hùa, chó săn,
Lên voi xuống chó lúc trọng lúc khinh,
Dùng chó chửi người sao mà cay độc.

Treo đầu dê bán thịt chó lừa lọc,
Đen như chó Mực, chửi chó mắng mèo,
Chó ăn đá gà ăn sỏi. Cảnh nghèo,
Chó ngáp phải ruồi, chó cắn áo rách.

Đừng dễ dãi. Giỡn chó, chó liếm mặt,
Hàm chó vó ngựa, coi chừng hại thân,
Chó dại có mùa người dại quanh năm,
Đánh chó ngó chủ, chó nào chủ nấy.

Vào trong bếp nhớ chó treo mèo đậy,
Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng,
Kinh ngiệm chó liền da, gà liền xương,
Chó sủa mặc chó, đường ta cứ đi.

Đoán thời tiết ráng mỡ chó thì mưa,
Chó chạy đường cùng, chó dữ mất bạn,
Mang nhiều tiếng xấu, cũng nhiều điều tốt,
Con chó vẫn là hình ảnh dễ thương.

Mèo đến nhà thì khó, chó đến nhà thì sang,
Khuyển mã chí tình với người nuôi nó,
Không chọn chủ giàu, không chê chủ khó,
Ở nhà nào quen cảnh ấy thân thương.

Chó giữ nhà, chó kéo xe, dẫn đường,
Chó nghiệp vụ, chó lông xù chó cảnh,
“Bẹc giê” to lớn, Chihuahua bé bỏng,
Mỗi loại chó có một tính cách riêng.

Chó được cưng chiều như người bạn thân,
Chó bị biến thành món ngon vật lạ,
Sống ở đời chưa ăn miếng dồi chó,
Chết xuống âm phủ biết có hay không.

Dù thề nào chó cũng một tấm lòng,
Khi con người biết dối gian phản bội,
Con chó trung thành đi vào huyền thoại,
Tận tụy với chủ đến lúc cuối đời.

Nguyễn Thị Thanh Dương
( October, 09, 2017 )