"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Trăng Và Tháng Tư...

 

Trăng đang khuyết trên đầu
Thái-Nguyên còn hiu lạnh
Sương nhuộm mềm nỗi đau
Tháng tư về... cô-quạnh

Bạc sầu theo niềm nhớ
Tình thì mãi là thơ
Lòng vẫn còn cắc-cớ
Chìm hoài trong cơn mơ

Lơ-thơ... tóc dần bạc
Hoàng-hôn đang dần tím
Mà hồn như đang lạc
Làm bời rối con tim

Ta trải rộng chiếu trăng
Mời nhân-gian ngơi nghỉ
Ta rót tràn chén trăng
Mời thế-nhân nốc cạn

Say cùng trăng đêm nay
Cứ vắt kiệt đắng cay
Sợ mai không còn nữa
Ánh trăng vàng... cùng say!


Thái Nguyên 3/4/2018 (18/2)

Sông Song