"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Còn Nỗi Nhớ[Nhớ]Mang Theo

 

Tháng Tư đi rồi giờ trở dáng tháng Năm

ý nói thời gian [mà chưa kịp nói]

chạy miết nửa đời xếp tàn y khăn-gói

-gió-đưa theo dòng bèo-giạt-huê-trôi

 

Tới đây rồi thì neo bến xa khơi

cũng bộn bề mới hoàn hồn nhớ lại

đi một đỗi là dặm trường xa ngái

quày ngó chi cũng loạn lạc Đông Đoài

 

Nay ở chốn áo cơm đời cứu đói

còn nỗi buồn riêng thì[thầm]sang trang

có xót đau xưa chào buổi tan hàng

cố gắng cách gì cũng dặm ngàn ly biệt

 

Luống nửa đời đã trở trăn khánh kiệt

sông hồ xưa theo bá tánh gian nan

thế thời cuộc rải mưa dầm nắng hạn

bãi bồi xưa vùi giập dấu thời gian

 

Nay còn gói nương dâu mùa vận nạn

mở câu Thơ nương con chữ tiếp vần

một đời Thơ chưa tạt hết bâng khuâng

tiễn tháng Tư sao còn níu phong trần

 

Đầu tháng Năm hốt cơn mưa nổi giận

mưa mù trời bong bóng phỉ đầy sân

ta vẫn chốn thường hằng ra níu trận-

nắng-mưa-đau ngày tháng buổi chiều đời

 

Tháng Năm về duỗi tháng Tư mất lối

trời mưa mau e lạc lối trái mùa

Hạ sắp tới còn mưa rơi chi nữa

khiến xót lòng câu chữ níu bài Thơ

 

Nỗi đau thì hằn nỗi quên hằng nhớ

thì ra còn đau-nhớ-một-tháng-tư

tháng của loạn ly của những giã từ

tới tháng Năm rồi còn níu đau quày lại

 

Thôi quá quan đoạn đường đời chông gai

cứ tháng Năm ngó cơn mưa bất chợt

có câu chữ nào nhắm chừng thêm bớt

thì cứ mạnh tay thêm giọt ngắn dài

 

Nhớ quên chi giờ loạn lạc Đông Đoài

vói lại thời gian dặm dài xa ngái

cứ ngồi ngó mưa rơi cho thoải mái

bên ly cà phê thơm đầu tháng Năm

 

Ngày tháng chiều đời ngồi dưới hiên trăng

cứ bỏ trong Thơ đặng thơ-còn-ở-lại

mai lỡ mốt người đi rồi trống trải

mái hiên trăng mờ khuất dáng ngồi xưa...

 

viết dưới hiên trăng 01/05/2018

Trần Huy Sao