"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Còn Chi Để Dỗi Hờn

 

Ba mươi năm cuộc đời quạnh quẽ

Kể từ ngày lặng lẽ chia tay

Vẫn em tóc xỏa vai gầy

Ngờ đâu gặp lại đong đầy niềm vui

 

Bao ước vọng chôn vùi gãy đổ 

Tuổi thanh xuân cũng vội trôi qua 

Em về sưởi ấm ngày xa 

Quên câu chuyện cũ nhạt nhòa thuở nao

 

Hôm tiễn em nghẹn ngào, bối rối 

Mưa ngập tràn cây cối ngã nghiêng

Cuộc sống bao nỗi muộn phiền

Thân cò lặn lội nơi miền xa xăm

 

Tiết lập đông đêm nằm lạnh lẽo 

Từ biệt rồi muôn nẻo lối đi

Buồn nào hơn lúc phân ly

Tình kia dang dở thôi thì cũng cam

 

Tôi đếm bước lang thang duyên phận

Nỗi niềm riêng sầu hận. cô đơn

Trời mưa xối xả đường trơn

Còn chi đâu nữa dỗi hờn người ơi!

Minh Triết