"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Hướng Về Anh

Em rực rỡ trong tình yêu cho anh,
Một tình yêu không mùa, không năm tháng,
Như bầu trời bao la không giới hạn,
Không ngày đêm để đếm bước thời gian.

Em sẽ yêu anh suốt cuộc đời em,
Cuộc hành trình không bao giờ mệt mỏi,
Con đường tình em chỉ đi một lối,
Dù ở cuối đường có thể không anh.

Vẫn nồng nàn khi tóc không còn xanh,
Những dấu vết suy tư trên vầng trán,
Ở tuổi nào vẫn là em lãng mạn,
Vẫn là em tha thiết đến cuối đời.

Có thể anh là ngọn sóng ngoài khơi,
Em cánh chim biển trong ngày giông bão,
Em vẫn tin giữa biển đời chao đảo,
Ngọn sóng tình anh có lúc hiền hòa.

Có thể anh là những núi rừng xa,
Em đi hoài vẫn thấy mình bé nhỏ,
Khỏang cách ấy, em linh hồn thành phố
Mơ núi rừng em là gío là mây.

Nhưng em vẫn cho anh tình yêu này,
Một tình yêu không bao giờ có tuổi,
Dù áo em phai tình còn đắm đuối,
Lòng chẳng phai lòng vẫn mãi tìm nhau.

Nếu không gặp anh, đời chia nhánh sầu,
Tình vẫn thẳng như đường ngôi rẽ tóc,
Hoa Hướng Dương hướng về mặt trời mọc,
Ở nơi nào em cũng hướng về anh

Nguyễn Thị Thanh Dương