"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Mưa Và Ta

Sao mưa rơi mãi ở nơi này,
Phải mưa quyến luyến vì nhớ ai?
Lòng ta ướt át trên đường vắng
Sa mạc hoang vu bước miệt mài

Mưa giận đời, hay mưa giận ai?
mà sao nước mắt mãi ngắn dài
Xui trời ảm đạm đất nhoè nhoẹt
Làm đời thiếu vắng nắng ban mai

Một đời ấp ủ mãi tình hoài
Thương ai mấy kiếp vẫn không phai
Giăng tơ, đã đành là kiếp nhện
Lưới tình, định mệnh của nhân loài.

Mùa trăng đi mất đã lâu rồi
Thuyền xưa dấu tích còn nữa đâu
Chỉ mưa và ta còn ở lại
Sông Tương hai đứa ở hai đầu!

Ái Hoa