"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Lãng Đãng

 

Nghiêng mây.. che bóng đời

Đôi chân.. ngưng bước đợi

Hoàng hôn.. tím chiều rơi

 

Ngồi đây ta viết thơ

Ngồi đây ta viết nhạc

Dòng đời vẫn cuộn trôi

 

À ơi ta ngắm đời

Đầy vơi khúc nhạc ru

Dù cay đắng ngọt thơm

 

Từ câu hát lòng ta

Lời thơ đã nở hoa

Cung nhạc thiết tha nồng nàn

 

Nàng thơ ghé chiều nay

Nàng mây trắng vừa bay

Mỉm cười với ta lưng trời

 

Lời thơ gieo khúc nhạc

Đời nghe cơn bão tràn

Cuộn dòng thác miên man

 

Này là cơn gió mát

Này là cơn nắng mộng

Nụ hồng xinh ấp e

 

Nhẹ nhàng ta cất bước

Cuộc đời theo gió ngàn

Lãng đãng .. như làn mây

 

Vô Cố Nhân

Sài Gòn 04/3/2o12