"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

 

Vu Lan Về...

 

Vu Lan về... Vu Lan về

Khối sầu nặng trĩu đang đè trong tâm

Má ơi! Đã bốn bốn năm

Con cài Hồng trắng... Bấy năm  trĩu lòng 

Từ Má khuất bóng bên song

Con gái của Má long đong bước đời

Lênh đênh... Sóng lớn... Gió bời

Sáu mươi ngoài cũng chưa rời buồn đau

Đêm đêm con chấp tay cầu

Xin đời tăm tối đổi màu sáng tươi

Vọng tâm con gởi theo lời

Cầu cho Ba Má cõi Trời thảnh thơi

Vu Lan buồn lắm... Má ơi!

Sông Song