"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Về Thăm Quê Mẹ

(Mấy vần thơ, viết về Huế)

Răng mà đẹp rứa, áo hoa cà
Hương Giang dòng chảy, ru mộng khẽ
nở chào Thiên Mụ, đóa sa la

Hội An thắp sáng dưới trăng rằm
tách trà sen đậm trên môi ấm
chiếc võng thân thương, dáng O nằm

Cần Thơ hẹn nhớ, bến Ninh Kiều
áo bà ba mỏng bay nghiêng gió
chiếc nón bài thơ che nắng chiều

bãi bồi Cao Lãnh, nhánh lục bình
mô tê cũng nhớ bông súng tím
bún kèn Châu Đốc, mắm cá linh

cây bẹo nắng mưa, chốn miệt vườn
Hậu Giang chợ nổi, dìu con sóng
làn da sạm gió, mặn mà thương

đóa sen Đồng Tháp khoe sắc màu
nâng niu giàn mướp đang ni nớ
lá cờ rẫy bắp, vẫy tay chào

An Giang còn đấy những chân tình
bữa cơm O nấu hồng bếp lửa
sưởi ấm Mười Thương, mái gia đình

Trường Đinh