"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Xin Được Làm Hàng Xóm

(Mấy vần thơ, viết về Huế)

Chiều mai nhé, anh về thăm quê mẹ
dựng căn chòi đơn lẻ bên bờ mương
chỉ muốn xin được làm người hàng xóm
khi em buồn, anh gửi gió vấn vương

quê nhà em, đầm Lập An huyền thoại
thuở giao tình giữa núi biển cuộc đời
buổi chiều thương, ngọn nến hồng lẻ bóng
anh cũng thương con chữ, lẻ vần thơ

bao ước mơ có khi nào quá muộn
đôi bàn tay để bồng bế yêu thương
áo hoa cà, mái tóc dài gió cuốn
mơ ước này, anh làm gió cuốn bay

đêm mê mỏi gió trăng về thiệt sớm
cho mưa buồn giăng kín cả trời mây
em ngồi lại, ngó qua nhà hàng xóm
chén canh rau cho anh chút sum vầy

mỗi sáng chiều, viết bài thơ bướm trắng
lén tìm em để nhìn mình ngẩn ngơ
chờ ai đó vào bếp hồng, nhóm lửa
anh thấy lòng ấm lại chút tuổi thơ

đời trăm nẻo, gió mưa muộn màng đến
nỗi niềm trao, rớt xuống từng hạt thương
chỉ là mong những gì mơ ước nhỏ
để anh còn giọt lệ nhớ quê hương

Trường Đinh