Diệu Ngôn
Từ ta
em
lấm lem đời
ngó lơ giữa chợ gọi mời người dưng
từ ta
em
chẳng đặng đừng
đứng
không thẳng
đứng
lưng chừng còng queo
từ ta
lỡ
ngó nghiêng theo
bao năm đôi mắt còn heo hút buồn
thôi
thì
một chuyến qua truông
trái tim trao muộn
tròn
vuông
phận người
thôi
thì
khép mở nụ cười
từ em
ta biết hổ ngươi… phận mình
duy phạm