"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Nếu Mai Này

Nếu mai này em bắt đầu già úa
Như lá vàng run rẩy trước gió mai
Sẽ ra sao khi ngày một tàn phai
Khi đầu óc sẽ không còn minh mẫn?

Em chỉ sợ không nhận ra anh nữa
Sẽ không còn nhớ nhớ với quên quên
Vẫn sống đó mà đời sống chênh vênh
Chân không vững, mất thăng bằng, lảo đảo!

Em sợ lắm, anh ơi, em sợ lắm!
Rất sợ rằng ngày đó sẽ xẩy ra
Khi trí óc mù mờ mây che phủ
Khi mắt mờ không thấy rõ người yêu!

Nếu mai này em già nua ủ rủ
Ước mong rằng sẽ đi trước anh yêu
Không muốn anh phải chăm sóc chuộng chìu
Khi anh yêu đã tuổi già sức yếu

Còn tỉnh táo em vẫn còn lãng mạn
Vẫn làm thơ tình ái tặng người yêu
Vẫn ngắm mây hoàng hôn mỗi buổi chiều
Vẫn mãi mãi là người tình muôn thuở

Như Nguyệt