Tự Tình Mùa Hạ
Em xa quá hụt tầm tay tôi với
Gởi chút buồn theo mùa hạ cháy lên
Cho sắc phượng chói ngời trong chiều gió
Đường tôi đi dìu dịu trận mưa đêm.
Em xa quá tình nửa đường đã mỏi
Níu vào thơ từng câu chữ mà mơ
Thanh thản lắm nhưng ưu tư cũng lắm
Bởi-đời-thường-đâu-có-chỗ-cho-thơ!
Nguyên Tiêu