"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Người Tôi Thương Lặng Lẽ

Có một người tôi thương vừa mới chết
Có một giòng sông mới cạn nguồn
Một ngôi sao trên trời vừa lịm tắt
Nụ hoa buồn rơi rụng tím không gian
Bỏ tôi đi không một lời từ giã!
Em ra đi, nào biết trước, đau buồn!
Em ra đi! Ai làm thơ tôi đọc?
Ai điện thư mỗi ngày, ai kể chuyện buồn vui?
Em bỏ tôi đi sớm quá, bất ngờ!
Tin em chết nghe bàng hoàng sét đánh
Dẫu biết rõ đời mỏng manh tẻ lạnh
vẫn nghẹn ngào khóc ngất, tiếc thương em
Tôi nhớ giọng em nói, nhớ tiếng cười rổn rảng
Đôi mắt đẹp em nhìn, tóc dài xõa ngang vai
Nhớ quá nhớ, bàn tay em, ôi! mịn màng sang cả
Nhớ đôi môi, ôi! mọng ướt mọc mời
Tôi thương em nhưng chẳng nói ra lời
Ngưỡng mộ âm thầm, yêu kín đáo, ngậm câm
Tin em mất, buồn quá buồn, em hỡi
Em chết rồi tri kỷ với ai đây?
Vĩnh biệt em, yên nghỉ người thương nhé
Tôi nhớ em, sầu phủ kín, tràn đầy

Quách Như Nguyệt
April 14th, 2102