"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta"

** Triệu Thị Trinh **

 

Xa Lạ Bước Chân Về

Ta trở lại buổi tàn thu xa lạ,
Ngày tháng buồn hoang lạnh nỗi cô đơn
Trông bỡ ngỡ giữa khung trời đất cũ,
Không còn quen để chung chuyện tủi hờn.

Ta đứng lặng trong nỗi sầu cô quạnh!
Giữa trời đêm vằng vặc ánh trăng sao.
Căn nhà cũ ngọn đèn khuya heo hắt,
Lặng nhìn nhau vĩnh biệt vẫy tay chào...

Kể từ lội giữa dòng sông lịch sử,
Nghe đau đau niềm uất hận nghẹn ngào!
Ta đếm bước chân về xa lạ quá...
Giữa phố đời quên bẵng tiếng ca dao.

Đâu còn nữa những người bưng đĩa muối,
Để chấm gừng tìm lại chút gừng cay.
Thế là hết thôi gừng cay muối mặn,
Cũng theo đời tan tác giữa đêm say...

Khi chợt tỉnh dung nhan tàn tạ cũ,
Vẫn còn trơ với thân xác hao gầy,
Từ du thủ giữa phố buồn lây lất,
Bụi mù bay phủ kín nẽo chân mây.

Ta bước vội theo dòng đời phiêu lãng,
Bỗng dưng buồn nghe vọng tiếng chuông ngân.
Khi ngước mắt nhìn mây trời lãng đãng...
Ngàn dặm xa xa tít áng mây Tần.

Nguyễn Thanh Huy