"Nếu trong nước hay có loạn là vì nhân-dân bị thiếu-thốn. Từ nay sắp tới, lương-bổng của ta là 500$ một tháng thì ta chỉ lãnh 200$ mà thôi, còn lại 300$ ta giao cho các thầy đem ra giúp-đỡ kẻ nghèo-khó." ** Duy-Tân ** (năm 8 tuổi)

 

Đong Đưa Những Niềm Đau

Ðong đưa cành lá đong đưa
Ðong qua đưa lại cho vừa mấy thu.
Rừng kia ngủ giấc sương mù,
Còn ta ngủ giấc mộng du của đời.
Một người ta bỏ đi rồi,
Một người, người bỏ ta mà đi xa.
Một người thương nhớ xót xa,
Một người thôi đã nhạt nhòa chân mây.
Chân trời phiêu lãng đó đây,
Bùn lầy vấy gót tuyết dầy phong sương.
Nhớ ai sương vấn sương vương,
Dẫu cho gió bấc đường trường xa xăm.
Tuổi đời ai tới một trăm,
Mà đời gió bão đã ngầm đi qua.
Xa nhau một kiếp đã xa,
Mai sau còn chút ít là của nhau.
Ðong đưa ôi những niềm đau,
Cho chiều nắng tắt nhạt màu ái ân.

Ái Hoa